win69
2024-06-02 03:35:53 - Lượt xem: 531



win69

Xâu cốm, bánh ngọt, túi rau câu trái cây, mấy hũ kẹo dẻo mềm, kẹo thổi bong bóng, kẹo socola… treo ở phía trước là niềm ao ước của đám trẻ con ở miền quê nghèo, trong đó có tôi. Tôi nhớ ngày xưa, mỗi lần bà xuống ghe hàng mua đồ tôi đều mon men theo. Tôi chỉ dám ngồi ở trên bờ nhìn xuống chứ không đòi bà phải mua quà bánh. Nhưng lúc nào cũng vậy, bà tôi thường mua cho tôi mấy viên kẹo, gói bánh, gói mì trẻ em hay hộp sữa cô gái Hà Lan để “bồi dưỡng”. Với tôi (và cả thế hệ chúng tôi - những người được sinh ra ở miền quê, ra đi từ mảnh đất nghèo nắng mưa lam lũ ấy), những thức quà trên là niềm mơ ước, và khi có được là hạnh phúc nhất trần đời. Những chiếc ghe hàng chở cả tuổi thơ tôi, giọng nói ríu ran của cô bán ghe hàng và tiếng lộc cộc của động cơ thường về qua xóm mỗi sáng, trưa, chiều hay tối ấy trở thành những âm thanh rất đỗi quen thương mà tôi không bao giờ quên được.win69